Chào mọi người, hiện tại tôi đang là
thư ký giám đốc
của một công ty về nội thất. Sếp trực tiếp của tôi là một người trẻ tuổi nhưng rất nhân tài. Từ trước đến giờ, anh luôn làm ruộng nghiệp cảm thấy hâm mộ, trong đó có tôi.
Tôi từng mang ơn sếp. thời kì trước, bố tôi phải giải phẫu chân sau một vụ tai nạn. Lúc ấy, gia đình tôi cần một số tiền lớn để nộp viện phí và sếp đã đứng ra trợ giúp. Sau lần ấy, tôi cảm kích sếp khôn cùng. Bởi anh đã giúp đỡ tôi quá nhiều mà không cần đền đáp gì.
Quả thật tôi có chút rung động với sếp. Tuy nhiên trong công việc, tôi vẫn luôn giữ chừng mực và chưa bao giờ để chuyện cá nhân chủ nghĩa ảnh hưởng đến không khí làm việc giữa hai người. Cho đến một ngày gần đây, tôi và anh đã đẩy mối quan hệ vào thế khó.
Hôm vừa rồi chúng tôi cùng nhau
đi công tác
. Sau khi tiếp khách xong, tôi và sếp có ngồi lại trò chuyện với nhau. Anh tâm tư bản thân đang rất đau khổ vì vừa chia tay bồ. Sếp muốn xin tôi một lời khuyên, đặc biệt là khi anh vẫn còn tình cảm với người cũ.
Chúng tôi trò chuyện với nhau hồi lâu, ai cũng uống khá nhiều rượu. Khi về khách sạn, tôi đã qua đêm ở phòng sếp. Thật ra lúc ấy tôi vẫn nhận thức được người mà mình đang ở cùng, nhưng nghĩ sếp đang đơn thân nên tôi đã mở lòng và không chút từ chối.
Sáng hôm sau, tôi cứ nghĩ anh sẽ chào đón tôi bằng một nụ hôn, mối quan hệ của chúng tôi được thay đổi. ngờ đâu sếp lúng túng đãi đằng, nói rằng lúc say nhìn nhầm tôi thành
người thương cũ
. hiện tại anh vẫn muốn quay lại với tình nhân cũ và không muốn phá vỡ tình đồng nghiệp với tôi.
Vì quá trinh nữ, tôi vơ vội áo quần rồi bỏ chạy khỏi phòng. Sau ngày hôm đó, cả tôi và sếp đều nhận ra giữa hai người có khoảng cách. Chúng tôi chẳng thể quên sai trái ấy. Không những vậy, bản thân tôi cũng thấy có lỗi vì bản thân biết anh không yêu mình nhưng vẫn để xảy ra chuyện ấy với anh.
Đã có lúc tôi nghĩ đến chuyện
xin nghỉ việc
, nhưng thời khắc bây chừ, để tìm được một công việc bằng lòng không hề dễ dàng. Tôi nên làm gì để đối mặt với sếp được thoải mái hơn, mọi người có thể cho tôi lời khuyên được không ạ?
Sau khi lấy chồng, cuộc đời tôi là một chuỗi những ngày khổ cực tủi nhục mà chẳng biết chia sẻ cùng ai. Chưa bao giờ chồng nói về thu nhập, chỉ biết mỗi tháng anh giao cho tôi 10 triệu đồng và chỉ được tiêu trong đó, cấm xin thêm. Có một lần mẹ tôi ốm nặng phải nhập viện, không có tiền gọi mượn tiền tôi. Tôi không có tiền mà chồng thì đi công tác nên tôi đã vay vài
người hàng xóm
được 30 triệu đồng mang vào để mẹ lo phí tổn chữa bệnh.
Vài hôm sau chồng về, tôi hỏi xin anh số tiền 30 triệu đồng để trả cho mọi người. Không ngờ anh bảo tôi đã ăn bám còn lén lút gửi tiền cho ngoại. Anh còn tuyên bố ai vay người ấy tự trả còn anh sẽ không có nghĩa vụ. Tôi không ngờ chồng lại là con người keo kiết đến thế.
Mỗi khi con khóc thì anh lại chửi mắng tôi là ngu dốt không biết dỗ con, nhờ chồng rửa cái bát mà anh ấy vừa ăn xong thì anh quắc mắt hỏi có vợ để làm gì? Có những lúc đi chơi cùng nhau, anh nổi khùng với vợ khiến tôi hổ thẹn với mọi người vô cùng.
Khi con tròn một tuổi, tôi gửi con và
kiếm việc làm
, từ khi vợ có lương, chồng chỉ đưa cho có 5 triệu đồng một tháng. Tôi chỉ lặng im không nói và thầm lặng chuẩn bị cho kế hoạch rời bỏ người chồng ích kỷ.
Cho đến một ngày, chúng tôi trở về nhà sau bữa tiệc ở công ty chồng. Cánh cửa vừa mở ra chồng đã đẩy mạnh khiến tôi ngã sấp mặt xuống nền nhà mà không hiểu lý do vì sao? Tôi thắc mắc thì anh chỉ vào mặt bảo tôi là loại nữ giới hư hỏng, có chồng đi bên cạnh còn đung đưa với trai, vậy những lúc không có chồng thì chắc rủ nhau
vào nhà nghỉ
không biết chừng?
Người phụ nữ đứng đắn như tôi, thế mà có ngày bị chồng cho là hư hỏng, thật không biết mình lấy chồng để được cái gì nữa. tủi hổ, uất hận, khổ đau là những thứ mà tôi trải qua mỗi ngày.
Không chịu nổi nữa, tôi đưa tờ đơn ly hôn đã ký sẵn được viết cách đây gần hai năm cho chồng. Tôi bảo không thể chịu đựng được chồng thêm một ngày nào nữa, hãy ký vào đơn ly hôn để tôi rời nhà ngay trong đêm.
Tôi bảo quá mỏi mệt với những lời thoá mạ của chồng mỗi ngày, với sự bần tiện xem và thêm cả
sự tị
. Tôi nói là sống với người đàn ông như thế thà ở một mình còn sướng hơn.
Sau khoảnh khắc bất ngờ, chồng bỗng quỳ xuống chân tôi mà nói xin lỗi đã làm vợ khổ nhiều, anh nói sẽ đổi thay miễn tôi đừng rời đi. Chồng bảo sẽ giao hết tiền cho tôi giữ và không bao giờ dám nặng lời với vợ nữa. Những lời nói của chồng khiến tôi mềm lòng nên lại miễn thứ. Nhưng từ hôm đó, tôi có cảm giác như đang bị quản lý. Chồng đón đưa tôi đi làm, không cho tôi cà phê với bạn bè. Buổi tối tranh thủ lúc con ngủ thì tôi lướt facebook, chồng cũng ngồi bên nhòm vào kiểm tra tôi xem những gì...
Giờ tôi lại thấy hoang mang về quyết định của mình quá. Mong mọi người cho tôi lời khuyên, tôi nên làm gì để lấy lại được sự thoải mái trong gia đình đây?
Vợ chồng tôi đến với nhau đã gần 10 năm, có 2 con đang học tiểu học. Cưới về, chúng tôi
sống chung với ba má chồng
và cô em chồng kém tôi 4 tuổi. bao lăm cộc, mâu thuẫn, cãi cọ nhau từng xảy ra trong căn nhà chỉ có 80m2 nhưng chứa tới 5 người lớn và 2 đứa trẻ.
bố mẹ chồng thì cũng không còn làm việc được nữa, ông đau lưng, bà viêm khớp, cứ thế thay phiên nhau ốm đau đi viện. Chồng đưa cho tôi mỗi tháng 10 triệu, lương của tôi 10 triệu nữa, vậy mà bao năm qua tôi chẳng thể để dư ra được đồng nào, thậm chí còn phải tăng ca, làm thêm đủ việc để có thêm tiền chi tiêu. Bao năm qua, tôi không dám mua mỹ phẩm hay xống áo đắt tiền.
Chồng tôi là viên chức văn phòng, công việc không khó nhọc nhưng tốn thời kì, hết họp hành lại làm hồ sơ hiệp đồng các loại, bởi vậy anh không có thời kì viện trợ tôi việc nhà cửa con cái.
10 năm qua, tôi nặng nhọc như thế nào thì cả nhà chồng đều biết. thế mà đêm qua, khi tôi cho 2 con ngủ xong, đang nằm lên giường chuẩn bị ngủ thì bỗng dưng chồng ôm lấy tôi và nói: "Vợ ơi, anh có 1 tỷ 8, mình
mua nhà riêng
ở cho thoải mái nhé. Em muốn mua căn hộ tầm đó tiền hay vay thêm để mua căn lớn hơn?".
Chắc chồng nghĩ tôi sẽ mừng nhảy cà tưng lên hoặc ôm lại anh khi biết tin này. Nhưng thực tại, tôi đã sốc kinh khủng, tôi hất tay anh ra và hỏi: "Sao anh có 1 tỷ 8?".
Chồng thì thầm rằng bao năm qua, lương anh đều đưa hết cho tôi, song mỗi khi chấm dứt giao kèo anh đều được thưởng vài trăm triệu. Anh gửi mẹ giữ hộ để đến lúc nào đủ điều kiện sẽ mua nhà riêng. Giờ anh thấy các con đã lớn, phòng ốc quá chật chội, ra ở riêng lúc này là thích hợp nhất.
Hóa ra chồng tôi
giấu quỹ đen
được từng đó tiền, vậy mà bao lăm năm bỏ mặc tôi loay hoay xoay trở trong khốn đốn. Tôi tin tưởng anh, hết dạ chăm lo cho anh, không ngại nặng nhọc khó khăn, nhưng anh lại lừa dối tôi. Niềm tin của tôi sụp đổ, tôi bật khóc nức nở vì thương cho bản thân mình và giận chồng.
vì sao anh không nói cho tôi biết về số tiền đó sớm hơn, anh sợ tôi sẽ tiêu ư? vì sao anh không để tôi là người cầm tiền, đi
gửi ngân hàng
, anh không tin tức vợ mình phải không? Tôi cảm thấy rất thất vọng, mấy hôm nay chồng vẫn giục tôi đi xem nhà nhưng tôi buồn tới mức chẳng hỏi han gì tới việc đó. Anh lại trách tôi giận dỗi vô cớ, vì rằng tiền anh giấu quỹ đen cũng là để mang ra sử dụng cho mục đích chung của cả nhà chứ có phải anh cho người khác hay tiêu hoang đâu.
Chồng không hiểu tôi một tí nào cả, tôi buồn quá mọi người ạ. Có phải tôi vô lý thật không?
"Vợ nhặt" là truyện ngắn xuất sắc của nhà văn Kim Lân được đưa vào giảng dạy trong sách ngữ văn lớp 12. Đây không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn học thể hiện tình cảnh thê thảm của người dân cày trong nạn đói kinh khủng năm 1945, mà còn làm bừng sáng những phẩm chất tốt đẹp và nhựa sống mãnh liệt của họ. Ngay trên bờ vực của cái chết, họ vẫn hướng về sự sống và khát khao một mái ấm gia đình.
Nếu nhắc đến "Vợ nhặt", người ta nghĩ ngay đến Tràng và Thị - hai nhân vật chính trong câu chuyện. Chỉ vài câu bông đùa, mấy bát bánh đúc, Thị chấp thuận theo Tràng về nhà. Bữa cơm cưới chỉ có rau chuối, cháo loãng và muối mà mẹ chồng dành để đãi nàng dâu. Đêm tân hôn diễn ra lặng thầm trong bóng tối lạnh lẽo, xen lẫn với những tiếng khóc tỉ tê của những nhà có người chết đói theo gió vẳng lại...
Có thể nói, mạng của nhân vật Thị trong tác phẩm Vợ Nhặt là một chuỗi những ngày đầy tăm tối. Vậy nhưng, nếu không đặt mình vào hoàn cảnh của nhân vật, không dùng tâm để cảm nhận sự xót xa và mong ước về một tương lai tươi sáng đang ẩn giấu bên trong từng con chữ của tác giả, thì sẽ rất khó có thể phân tích được nhân vật. Thế nên, mới có chuyện bí ý quá, học sinh biến nhạc thành văn.
Đơn cử như mới đây, cư dân mạng được phen cười bể bụng khi một tấm bảng được chụp lại trong giờ học ngữ văn.
Nhìn trong bảng, chúng ta thấy có vẻ như hôm ấy cô dạy về tác phẩm Vợ Nhặt và cô đã đề nghị một bạn học sinh lên bảng khai triển ý miêu tả về mạng của nhân vật Thị. Cũng không biết có phải vì đã "cảm" được tác phẩm hay không mà bạn ấy viết rất nhanh:
"Khuôn mặt đáng thương.
Tấm thân héo mòn.
Nỗi đau có còn.
Đắng cay em đã chọn.
Chính em đã chọn".
Khi đọc đến đây, cả lớp ai cũng phải á ố vì ý hay quá, lại có cả vần cả điệu, nghe y như thơ. Cho đến khi nhìn xuống câu rút cục:
"Nguồn: Khuôn mặt đáng thương – Sơn Tùng MTP",
thì ai cũng phải cười lăn cười bò bởi sự bá đáo của bạn nữ sinh này.
Hóa ra, không phải bạn ấy giỏi văn, mà bạn ấy là một Sky của "Sếp Tùng". Trong lúc quá bí ý khi phân tích mệnh của Thị, nữ sinh này đã chép ngay một đoạn trong bài hát Khuôn Mặt Đáng Thương của ca sĩ Sơn Tùng MTP lên bảng.
Không biết khi nhìn thấy điều này, cô giáo sẽ "xử" như thế nào, chứ bạn ấy đã giúp cả lớp được bữa cười thư giãn trong những giờ học đầy bít tất tay.
Tuy nhiên, hy vọng đây chỉ là một trò đùa vui của các bạn học sinh mà thôi. Còn khi đã vào làm bài thẩm tra hoặc thi, các bạn sẽ thật sự "thấm" các tác phẩm văn học và viết văn theo xúc cảm của riêng mình chứ không phải đạo nhạc như thế này nữa.
Cách đây chưa lâu,
.
Nam sinh tả về tình cảm với mẹ hí hửng sẽ được cô giáo khen. Thế nhưng không ngờ rằng cô giáo mình cũng chính là fan của ca sĩ Đức Phúc. Vậy là anh chàng này bị lời phê to đùng "Đạo nhạc là tài của em à?" khi dám bê nguyên bài hát Hơn cả yêu vào bài văn của mình.
Gia đình chúng tôi vừa sang một mất mát lớn, anh trai tôi mệnh chung khi tuổi còn quá trẻ. chẳng những vậy, trước lúc đi, anh chẳng được nhìn mặt vợ con và còn ôm một mối bồn chồn trong lòng.
Anh tôi từng có một
gia đình hạnh phúc
khi cưới được người mình yêu. Sau khi hôn phối, anh vẫn làm việc xa nhà, mỗi tuần lại tranh thủ về một ngày thăm vợ. Mẹ tôi thì nhân đức nên trong nhà vẫn yên ấm, hoàn toàn không có
mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu
.
thế mà mọi chuyện lại xuất hành từ phía chị dâu của tôi. Hôm ấy anh tôi về giữa đêm, lại không báo trước. Thấy anh láng giềng đang lúi húi trong nhà mình, anh tôi nổi cơn ganh đuổi cả hai ra khỏi nhà (anh láng giềng này đã bỏ vợ mấy năm nên anh tôi mới nảy nghi).
Sau đó chị dâu có giảng giải rằng mất điện đúng nửa đêm nên mới nhờ anh ta sang kiểm tra. Không ngờ anh tôi về và chứng kiến rồi hiểu lầm
vợ bắt nhân tình
. Tất nhiên phía nhà tôi đứng về phía anh. Một tháng sau, chị dâu
thông báo có thai
, chị mong muốn được về nhà nhưng mẹ và anh trai tôi không đồng ý.
Hôm về lấy đồ, chị xin anh tôi một nhúm tóc rồi
bỏ về nhà ngoại
. Gần một năm nay, anh tôi muốn ly hôn nhưng chẳng thể làm thủ tục do vợ mang bầu, lại chẳng có chứng cớ bắt nhân tình. Còn nhà tôi cứ đinh ninh đó không phải cháu mình. Bởi chị dâu đã lấy tóc anh tôi, nếu đi xét nghiệm thì phải có kết quả từ lâu rồi.
Hôm vừa rồi trên đường đi làm về, anh bị một chiếc xe tải lớn tông trúng. Không hiểu ai đã báo tin cho chị dâu, nhưng sáng hôm sau, chị mặc áo đen đến viếng. Đứng trước bàn độc anh tôi, chị đặt một tờ giấy xét nghiệm ADN rồi quay lưng bỏ đi. Mẹ tôi nhìn thấy tờ giấy, biết mình đã sai nên níu tay con dâu xin đưa cháu nội về chịu tang.
Lúc này, chị dâu mới nức nở: "Con chỉ đến để nói cho cả nhà biết sự thật, để mọi người hối chứ con không có ý định cho cháu nhận họ nội". Thế rồi chị dâu bỏ đi.
Thật sự tôi không hiểu chị dâu muốn gì. Cả nhà tôi đã biết sự thực, chị đã được minh oanh, anh trai tôi cũng không còn. Giờ mọi thứ đâu quan trọng nữa. Chị có cần câu chấp thế không? Anh chị chưa một lần ra tòa thì anh tôi vẫn là bố của đứa trẻ. Nếu bây giờ chẳng thể nói chuyện tình cảm với chị dâu, gia đình tôi kiện ra tòa để nhận cháu thì có khả năng thắng không mọi người?
Hôn nhân không phải trò đùa, thích thì cưới đến khi ngao ngán lại chia tay đường ai nấy đi.
Ly hôn
thì dễ nhưng sự thương tổn và nỗi đau để lại trong lòng mỗi người chẳng hề nhỏ bé chút nào. Song mấy ai hiểu hết được giá trị của hôn nhân, chứng cứ là số lượng cặp đôi chọn cách ly hôn để giải quyết vấn đề nghe đâu càng ngày càng tăng lên.
Dương (31 tuổi, TP. HCM) thẳng thắn tâm tình, anh từng có nghĩ suy sai trái về hôn nhân kiểu vui thì ở, không hợp thì tan. Thế nhưng may mắn là anh có cơ hội sửa sai, gìn giữ được gia đình.
Dương kể, đó là thời khắc anh và vợ kết hôn tròn 4 năm, con gái đầu lòng lên 2 tuổi. Đủ thứ mâu thuẫn vặt vãnh trong cuộc sống thông thường khiến anh và vợ nhìn nhau chẳng khác gì "quân thù". Họ sẵn sàng cãi vã mọi nơi mọi lúc, lý do có khi chỉ là những chuyện khôn xiết nhỏ nhặt.
Không ít lần, anh hoặc vợ đã phải thốt lên:
"Chúng ta không hợp nhau đâu, chia tay đi"
. Sau khoảng chục lần như thế thì họ thật sự ký đơn nộp lên tòa án. Vợ anh đem con về bên ngoại coi như
ly thân
và chờ ngày tòa gọi.
"Giữa lúc đó thì có 1 chuyện xảy ra, đó là mẹ tôi bị ốm. Bà nằm viện 1 tuần thì về nhà an dưỡng. Nhà có tôi và mẹ, tôi phải đi làm cả ngày nên chẳng ai chăm nom cho bà. Tôi đã nghĩ đến chuyện thuê người giúp việc, để bà một mình ở nhà tôi không yên tâm chút nào",
Dương nói.
Hôm đó anh tan tầm về nhà, thấy đôi giày đàn bà để ở cửa, anh tò mò không biết vị khách nào tới chơi. Đến khi nhìn rõ người đến là vợ mình, anh không tránh khỏi sửng sốt. Chuyện mẹ anh ốm, anh không nói với cô. Họ chuẩn bị ra tòa đến nơi, cô hơi sức đâu mà quan tâm đến chuyện nhà anh nữa. Không ngờ cô vẫn biết tin và chủ động ghé thăm.
Lúc ấy vợ anh đang đeo tạp dề, ra chào hỏi anh một câu rồi lại vào bếp lụi hụi nấu cháo cho mẹ chồng. Anh lẳng lặng nhìn bóng vía quen thuộc của vợ một lúc mới lên nhà với mẹ mình. Nhìn nụ cười trên khuôn mặt bà, anh biết bữa nay bà rất vui.
"Lâu không gặp mẹ con nó, mẹ nhớ chúng nó ghê. Mai anh đi đón con bé sang đây chơi với mẹ nhé, mẹ khỏi rồi này, không sợ lây bệnh sang cháu đâu",
mẹ anh cứ nắm tay anh dặn dò. thời kì trước, bà sợ người già ốm bệnh truyền nhiễm sang trẻ nhỏ nên không cho anh đón cháu gái về chơi.
Nói xong mẹ anh lại thở dài than thở:
"Mẹ chỉ thích nó làm con dâu mẹ thôi... Chẳng hiểu sao anh lại muốn bỏ nó? Nhìn nó vẫn có ý với anh đấy, thôi đừng ly hôn nữa nhé".
Thực ra mẹ Dương đã vài lần nói vậy với con trai nhưng anh đều gạt đi ngay. Lần này thế mà anh lại im lặng không phủ nhận yêu cầu của bà.
Dương cho hay, lúc trở xuống nhà vừa hay gặp vợ bưng bát cháo nóng hổi, thơm phức lên. Cô cười:
"Trưa nay mẹ không ăn bao nhiêu, giờ chắc bà đói rồi. Anh bưng lên cho bà nhé, em về đây, còn cơm cháo, tắm rửa cho con nữa".
Nhìn nụ cười dịu dàng của vợ, Dương một tay cầm vững bát cháo, một tay đưa ra nắm tay vợ kéo lại:
"Hai mẹ con về sửa soạn rồi sang đây ăn cơm nhé, anh sẽ vào bếp nấu bữa tối bây chừ"
. Cô ngỡ ngàng lắm nhưng chóng vánh cười nhãi nhép gật đầu:
"Vâng",
ánh mắt lấp lánh cho thấy tâm trạng mừng của cô.
Dương cho hay, tối ấy vợ con anh ngủ lại nhà, sáng hôm sau anh ngay tức thì đi rút
đơn ly hôn
. Vợ chồng anh ấm êm trở lại như chưa từng mâu thuẫn tới mức muốn dắt nhau ra tòa. Thậm chí sau sóng gió, đứng trước ranh giới sắp mất đi gia đình, họ lại càng trân quý hơn cuộc hôn nhân của mình.
Hôn nhân với vô số khúc mắc, cụng trong cuộc sống khiến người trong cuộc chán nản, dần tuyệt vọng và muốn giải thoát cho nhau. Nhưng chẳng có ai sinh ra đã là một nửa hoàn hảo của ai. Vợ chồng cần biết nhường, bao dong cho đối phương. quan yếu nhất, mỗi người phải luôn trân trọng hôn nhân, hành xử dựa trên thái độ hăng hái xây dựng. Rồi bạn sẽ nhận ra hạnh phúc gia đình là thứ hết sức quan yếu và đáng trân quý, không có gia đình chẳng khác gì con diều đứt dây không biết đi đâu về đâu.
Chị chồng tôi là
mẹ đơn thân
, chị ấy nhỡ nhàng với người ta nên chưa chồng mà chửa, nên chi mà phải bỏ con đường học hành để sinh con.
Trước chị từng đi làm công nhân đóng gói nhưng được 8 tháng thì bỏ, bởi lý do lương thấp, ngồi cả ngày đau lưng. Sau đó chị đi tìm khá nhiều việc khác nhưng đều không làm được lâu. Khi thì rửa bát cho nhà hàng, lúc lại là công nhân vệ sinh môi trường…
Lúc tôi
về làm dâu
thì con chị đã được 5 tuổi, chị thường bỏ con ở nhà ngoại cho cha mẹ chồng tôi coi sóc nên tôi rất thương cháu. Tôi thường mua cho cháu áo quần, giày dép, đồ dùng học tập… Ngoài vợ chồng tôi thì chẳng ai để ý tới cháu cả. cha mẹ chồng do bất mãn với việc con gái không chồng mà chửa nên giận chị, bởi vậy cũng ít quan tâm tới cháu.
Nhưng nửa tháng trước, bất chợt chị đến tìm vợ chồng tôi và nói rằng chị định thành thân vào tháng sau. Anh ta tuy hơn chị 6 tuổi nhưng vẫn là "trai tân", không muốn nuôi
con riêng của vợ
nên chị nhìn vợ chồng tôi sẽ nuôi cháu cho đến khi 18 tuổi.
Vợ chồng tôi rất kinh ngạc, hỏi đi hỏi lại chị rằng giờ mà để cháu xa mẹ thế thì rất tội cháu. Nhưng chị vừa khóc vừa nói thế cuộc chị quá khổ rồi, may mắn giờ gặp người đàn ông này cũng có chút điều kiện kinh tế. Chị tin là vợ chồng tôi sẽ đối xử tốt với cháu vì trước giờ chị cảm nhận được chúng tôi là thật lòng quan hoài tới cháu.
Rồi chị còn quỳ xuống cầu xin vợ chồng tôi giúp chị. Chị nói mấy năm qua, 2 mẹ con sống trong thiếu thốn, con gái chị cũng chẳng vui vẻ và được sung sướng như bạn bè cùng trang lứa. Giờ vợ chồng tôi nhận cháu làm con nuôi là cũng coi như cháu có bố có mẹ đàng hoàng. Cháu được sống trong điều kiện tốt hơn thì người làm mẹ như chị cũng cảm thấy hạnh phúc.
Huống chi, dù chị có thuyết phục được
chồng ngày mai
cho chị đưa cháu về sống chung thì sợ rằng sau này lục sục, mối quan hệ vợ chồng không được tốt đẹp thì lại ảnh hưởng tới tâm lý của cháu. Chị sợ viễn cảnh cha dượng bạo hành con riêng của vợ nên giao cho vợ chồng tôi chị yên tâm hơn.
Tôi bối rối và khó xử quá. Thật lòng thì tôi không biết có nên nhận lời không? Vợ chồng tôi có 1 cậu con trai 2 tuổi, nhận nuôi cháu cũng không phải khó khăn gì. Nhưng tôi cứ luôn cảm thấy như thế thì thiệt thòi cho cháu quá, thương cháu mà tôi không biết làm gì cho cháu cả. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo thông tin truyền trên mạng xã hội Facebook, loài cây này có tên Nareepol, mà theo tiếng Thái “Naree” có nghĩa cô gái hay phụ nữ, còn “pol” có tức là thực vật hay cây và Nareepol có tức thị cây nữ giới. Loài cây kỳ lạ này được cho là sống ở tỉnh Phetchabun, phía Bắc Thái Lan, cách thủ đô Bangkok khoảng 500km. Cây cho ra quả màu xanh với hình những cô gái khép nép nhưng hết sức duyên dáng và gợi cảm.
Người ta khẳng định rằng loài cây kỳ lạ này chỉ nở hoa một lần trong 20 năm. Những hình ảnh được san sẻ trên mạng tầng lớp cho thấy loại quả này có dáng hình khôn xiết hoàn hảo, đến cả những chi tiết nhỏ nhất như mắt, mũi, miệng hay các kẽ tay đều giống con người một cách kỳ lạ. Vậy nên, dù chưa một lần được "mắt thấy tai nghe", nhiều người dân đã vội tin đó là một thứ trái cây khôn thiêng.
Tuy nhiên, nhiều người khác tinh mắt và chú ý kỹ nên dễ dàng phát hiện ra quờ chỉ là trò lừa bịp. Người ta lý giải rằng:
Thứ nhất, nếu một hiện tượng đáng ngạc nhiên như vậy là có thật, cái cây vững chắc sẽ khá nức tiếng và thậm chí nó còn cuốn được sự quan tâm của giới truyền thông. Các nhà khoa học cũng không thể bỏ qua việc nghiên cứu giống loài kỳ lạ như vậy. Cũng không có bất kỳ ít đáng tin nào về một loại cây như vậy đang phát triển ở Thái Lan hoặc vùng đất nào khác.
Thứ hai, các bức ảnh được tung lên mạng dường như chụp ở cùng 1 vị trí, cùng 1 cái cây. Nếu loài cây này có thật, chắc chắn sẽ có vô kể hình ảnh về chúng xuất hiện trên các blog, trang web du lịch và các trang web san sớt ảnh khác nhau.
Do đó, một số cư dân mạng cho rằng những trái cây hình dáng kỳ lạ này rất có thể là sản phẩm của photoshop hoặc kẻ nào đó đã tạo ra trò lừa bịp bằng cách gắn một đôi bức tượng nhân tạo vào cành cây thường ngày và sau đó chụp một số bức ảnh để ghi lại tác phẩm sáng tạo của mình. Bởi nếu để ý kỹ, người ta có thể thấy cuống của những quả này đều được giấu sau lá, tưởng sơ sẩy song hóa thành hữu ý.
thực tiễn, trong một câu chuyện thần thoại của người Thái cũng có một loài cây tên là Nariphon (được cho là gần giống với cây Nareepol) sống trong một khu rừng bí hiểm có các Phật sinh tử sống tên là Phetchabun. Chuyện kể rằng, tại nơi đây Đức Phật đã dựng cho Vessantara (vốn là một hoàng tử lừng danh từ bi tự quyền lực, tài sản để đi theo đạo Phật), vợ và hai con của ông một túp liều trong rừng để ông ngồi thiền.
Tuy nhiên, khi vợ Vessantara vào rừng hái quả, bà ngay bị các Phật tử chưa thoát được trần ai chòng ghẹo. Biết được điều này, Đức Phật đã tạo ra cây Nariphon. Cây mọc ra quả có hình thù những cô gái vô cùng xinh đẹp đánh lạc hướng những Phật tử kia để vợ Vessantara có thể đi tìm thức ăn về cho chồng con.
Theo thần thoại này, sau khi Vessantara và vợ mất đi, cây Nariphon vẫn đấu cho ra quả. nên, có người cho rằng có hai cây Nariphon đang ở trong một ngôi đền Phật gần Bangkok. Tuy nhiên cho đến nay, đó chỉ là câu chuyện người ta truyền tai nhau chứ không có chứng cứ chính xác.
Trong hôn nhân, mối quan hệ
mẹ chồng nàng dâu
luôn căng như dây đàn. Thế nhưng trong tình cảnh đó, một người chồng ở giữa có cách giải quyết tốt mới khiến cả hai thoải mái hơn.
Một chị vợ kể câu chuyện khi đang nằm ổ của mình. Đôi khi, chỉ cần vài lời nói của chồng thôi thì tình thế căng như dây đàn sẽ được giải quyết.
"
Số em hơi vất vả, bố mất sớm, mẹ một mình nuôi hai chị em ăn học. Có lẽ vì gia đạo em như thế nên mẹ chồng không ưng em hoặc cũng có thể vì em học hành chưa xong nên mẹ càng không thích.
Khi là sinh viên năm 4, em lấy chồng. Khi đó em đã học xong rồi, chỉ chờ lấy bằng thôi nhưng trên danh nghĩa vẫn là chưa học xong. Vì bọn em 'lỡ' nên hai bên gia đình phải cho cưới. Thật lòng giai đoạn đó em khóc rất nhiều vì lo âu. Em biết mình đã dại dột nên mới bước đến bước đường này. Em hiểu rõ nữ giới cũng cần có chí ít một cái nghề rồi hẵng lấy chồng. Thế nhưng em bé đến khiến em 'trở tay chẳng kịp'.
Cưới thì cưới, mẹ chồng ngay từ đầu đã rõ là không thích em nhưng vì cháu nên ngậm ngùi đồng ý. Thật, hiếm đọc những tâm tình rằng sống cùng mẹ chồng đáng sợ. Em chưa rõ điều đó cho đến khi mình rơi vào cảnh ngộ ấy.
Chồng em làm kiến trúc sư, thường xuyên có những công trình xa nhà. Em thì đang có bầu lại đợi bằng nên tính sinh con đoạn hẵng kiếm việc. thành ra, em ở nhà với
mẹ chồng
.
Bà bán hàng tạp hóa ngay trước nhà đấy nên thật sự cảnh ngộ mẹ chồng nàng dâu đi ra đi vào chạm mặt. Bà khó tính lắm, suốt ngày em chẳng làm gì khiến mẹ vừa mắt.
Em là con đầu trong nhà, chăm chỉ và thuần thục mọi việc nhưng với mẹ chồng em vẫn là đứa chẳng biết gì. Cuộc sống của em nhiều áp lực, bức bối thật sự. Em mệt mỏi nhưng không muốn ca thán bởi cũng hiểu rõ chồng em rất vậy làm lụng để có tiền lo cho hai mẹ con.
Ngày em sinh, chồng đã bố trí công việc để được ở nhà cả tuần, chờ đón phút giây ra đời của con gái. Anh ấy hạnh phúc lắm, liên tục hôn trán nói cảm ơn vợ. Chừng đó thôi đã đủ khiến em thấy cuộc hôn nhân này xứng đáng rồi. Nhưng mẹ chồng em vẫn 'đáng sợ' như vậy các chị ạ.
Chồng em vừa đi công trình, những mâm cơm cữ bà nấu cho khiến em lúc nào cũng thấy tủi hờn muốn bật khóc. Lúc nào bữa sáng của em cũng là bánh cuốn chay, có nghĩa là bánh tráng chấm mắm không giò chả gì cả.
Rồi đến cơm trưa tối nữa, bữa ăn nằm ổ mà chỉ có bát canh mồng tơi với đĩa trứng rán còn một nửa, em nhìn mà em thấy buồn hết sức. Đơn giản bởi gia đình chồng em không tệ, khi đi làm chồng cũng nhắn em rằng gửi cho mẹ 5 triệu mua đồ cho em ăn, anh đi tầm nửa tháng anh về, vậy mà...
Em thấy vậy nhưng chưa muốn nói cho chồng biết. Em nghĩ mình cứ chịu đựng thêm vài ngày đã. Thế nhưng một lần chồng quay về đã giải quyết được hết thảy.
Hôm đó, anh ấy bảo nửa tháng nhưng 10 ngày đã về. Có lẽ vì không muốn làm vợ bất ngờ nên anh cứ lặng im chẳng báo trước gì cả. Em đang lúi húi ăn cơm lạc rang và bát canh rau thì chồng bước vào.
Sau khi thơm vợ thơm con anh mới nhìn mâm cơm rồi gặng hỏi. Có lẽ anh biết tính mẹ mình nên nghi ngờ gì đó. Em gật đầu rồi kể quờ quạng, thế không khóc vì sợ chồng đau lòng. Lúc ấy, mẹ chồng bước vào, bà tỏ ra khá bối rối khi nhìn thấy con trai.
Chồng em hỏi han sức khỏe mẹ xong rồi quay sang ôn tồn nói với bà: 'Mẹ ơi cơm như thế này khó ăn quá, bà đẻ ăn vậy thiếu chất cho cháu bú ấy chứ. Tiền hôm nọ con đưa hết rồi hả mẹ, để con đưa thêm. Hoặc con xin nghỉ việc nửa tháng ở nhà chăm vợ. Vợ sinh em bé mà chồng đi xa quần quật đã đủ tủi rồi, nhìn bữa cơm thế này thì xót xa quá. Thôi quyết vậy đi, để con xin nghỉ nửa tháng ở nhà
chăm vợ đẻ
'.
Lúc đó mẹ chồng em sững sờ, bà ôm đồm rằng lâu lâu cho em ăn đỡ ngán. Chồng em vẫn kiên quyết: 'Bà đẻ cần nhất là đủ chất, không phải nuôi mẹ mà còn nuôi con nữa. Mấy món chân giò hầm mẹ làm ngon thế mà, con ăn bao lâu chẳng được nữa là mấy mẹ bầu mới sinh. Sau này mẹ cứ nấu ngon vào mẹ nhé'.
Lúc ấy mẹ chồng em mới gật đầu ừ liên tục. Thật sự em không ngờ, chỉ vài câu như vậy mà giải quyết được vấn đề luôn".
Người đàn bà này còn kể thêm rằng kể từ đó mẹ chồng cũng thay đổi cách đối. Cô mới ân hận về những nghĩ suy của mình. lẽ ra, khi có việc xảy đến thì nên trao đổi sớm với chồng để anh tìm cách giải quyết. Việc mẹ chồng nàng dâu mà cứ âm thầm chịu đựng thì chẳng phải là cách hay.
Trong hôn nhân, tìm được người chồng lo toan thấu hiểu chẳng dễ dàng gì. Thật may mắn người nữ giới trẻ này đã tìm được một anh chồng sạch như thế.
Tôi đang có chuyện rất khó giải quyết. Vợ chồng tôi có 2 con nhỏ, lương của chúng tôi cộng lại cũng chỉ ngoài 20 triệu một tí, đủ
ăn xài cho gia đình
và mỗi tháng kiệm ước được đôi chút hộ thân. Chúng tôi ở riêng, bác mẹ chồng ở quê, em chồng thì năm nay học năm thứ 2 đại học.
bác mẹ chồng tôi có lương hưu nên cũng không cần chúng tôi cấp dưỡng nhưng đôi khi khi về quê, tôi vẫn cho ông bà vài triệu hoặc mua đồ dùng cho gia đình (chính tôi đã mua tủ lạnh, tivi mới và cả điều hòa cho ông bà).
Chủ nhật tuần trước, vợ chồng tôi cho con về quê chơi. Sau bữa cơm, bố chồng và chồng tôi ngủ trưa, mẹ chồng liền gọi tôi ra một góc vườn ngồi hóng mát và nói chuyện. Bà đưa cho tôi 30 triệu và bảo tôi sang tuần dẫn em chồng đi mua xe máy. Tôi vui vẻ đồng ý.
Lúc về tôi trò chuyện này với chồng, chồng cũng bảo tôi đi cùng em ấy, anh là đàn ông, chỉ thích mấy chiếc kiểu thể thao, không ưng xe nữ nên không muốn phát biểu ý kiến.
Hôm sau, tôi gọi điện cho em chồng và xếp đặt thời kì đi xem xe. Tôi cũng đã tham khảo vài mẫu trên mạng rồi nên hai chị em tới showroom xem cụ thể hơn. Nhưng đi cả buổi, em chồng chê hết xe này đến xe nọ và rút cuộc chỉ lên
tấm ảnh quảng cáo
dựng trước cửa hàng, chốt rằng muốn chiếc xe tay ga đó.
Trời ạ, chiếc xe đó có giá trên trăm triệu, mẹ chồng đưa cho tôi có 30 triệu thì mua làm sao được? Tôi cũng giải thích với em chồng rằng không đủ tài chính và gợi ý cho em chồng một chiếc xe nữ có giá hơn 40 triệu, tôi sẽ phụ vào hơn chục triệu cho đủ. Thế nhưng em ấy ve vẩy không chịu và vẫn nhất định đòi mua chiếc xe kia. Tôi đành nói rằng không mang đủ tiền và bảo em ấy về nghĩ suy kỹ lại đã rồi quyết định sau.
thế mà bữa qua, tôi nhận được điện thoại của em ấy bảo cuối tuần này rảnh nên muốn đi mua xe luôn, xong còn đăng ký để sớm có xe đi, nắng nôi này mà em vẫn phải cuốc bộ nửa km mới tới điểm bắt xe bus. Tôi hỏi em về xe thì em vẫn nói thích cái xe trên trăm triệu kia và xin xỏ tôi ứng tiền mua cho em, lúc nào em đi làm sẽ gom tiền trả lại sau.
Thật sự là giờ mà mua xe theo đề nghị của em chồng thì tôi phải dốc hết
tiền hà tằn hà tiện
nên tôi không muốn. Tôi nói với chồng và hỏi ý kiến của anh thì anh bảo: "Thanh niên giờ ai chả thích xe xịn để sĩ diện với bạn bè, thôi em cứ chiều con bé, sau này có gì nhờ nó, nó cũng nồng nhiệt hơn". Tôi hỏi lại chồng: "Cả nhà có mấy đồng phòng thân, giờ mua xe rồi đăng ký biển số vào cũng phải cả trăm triệu, lỡ có gì thì lấy tiền đâu ra? Với lại sau này anh nhờ em ấy cái gì mà còn sợ em ấy không nồng nhiệt?".
Chồng tôi chẹp miệng bảo tôi tâm tính quá. Cho em chồng cái xe thì có là gì mà phải lăn phăn mãi. trò chuyện với chồng càng tức hơn. Tôi liền gọi điện cho mẹ chồng hỏi thì bà ú ớ bảo không biết gì về xe pháo, tôi thấy tiện thế nào thì làm thế nấy.
Giờ tôi thật không biết phải nói với em chồng như thế nào đây. Mua trả góp thì đắt hơn hẳn, mà về sau cũng vợ chồng tôi trả chứ em chồng còn đang đi học, bao giờ mới gom được tiền? Không chiều theo thì em ấy nhăn nhó khó chịu và cứ nằng nặc xin xỏ. Phải làm sao đây hả mọi người?
Nhà chồng tôi chỉ có 2 anh em trai. Hơn 3 năm trước, chồng tôi bị tai nạn tạ thế tại chỗ. Tiền đền bù chẳng được bao nhiêu vì người gây tai nạn cũng nghèo. Sau một thời kì suy sụp vì
cái chết của chồng
, tôi cũng vực lại được tinh thần để chăm chút 2 con.
Tôi là công nhân may mặc, lương chẳng được bao lăm, lại chẳng thể làm thêm giờ vì còn dành thời kì về nấu cơm cháo và chăm con. Cuộc sống khá khó khăn, đúng lúc túng bấn này thì
em trai chồng
bỗng gọi điện cho tôi và bảo sẽ thay anh trai giúp tôi nuôi con tới khi các cháu đủ 18 tuổi. Lúc đó tôi rất cảm động và đã nhận tiền. Bởi quả tình mẹ con tôi rất túng.
Em chồng là kỹ sư, tôi không rõ lương tháng của chú ấy được bao nhiêu nhưng nhìn gia đình có vẻ
có điều kiện
. chứng cớ là em dâu ăn mặc rất mốt và sang chảnh. Họ cũng có 2 con, các cháu đều học ở trường tốt, đồ dùng học tập hay quần áo giày dép đều là hàng xịn. đôi khi các cháu dư thừa cái gì thì em chồng lại gửi cho con tôi dùng.
Nhà em chồng ở cách nhà chúng tôi cũng tầm 30km, hiếm hoi lắm chú ấy mới sang thăm hỏi mẹ con tôi, nhưng hàng tháng thì luôn đều đặn gửi 4 triệu vào đầu tháng, chưa bao giờ trễ.
Tuần trước, em dâu hốt nhiên đến tìm tôi. Kể từ ngày chồng chết, đây là lần thứ 4 tôi gặp em dâu. Chúng tôi trước giờ không thân thiết, bố mẹ chồng thì ở quê nên chúng tôi chỉ gặp nhau khi về quê có việc hoặc trong ngày giỗ của chồng tôi.
Em dâu đến thăm hỏi và nhìn ngó khắp nơi trong nhà tôi, ngồi một lúc thì em ấy về. Lúc đầu tôi thấy rất kỳ lạ, không hiểu sao bất chợt em ấy lại đến chơi và lạ thường như thế. Cho tới khi tôi nghe được mỏng manh rằng vợ chồng em chồng cãi nhau chính vì khoản tiền cho tôi mỗi tháng. Tôi cứ tưởng chú thím ấy thương tôi cảnh
mẹ góa con côi
nên giúp đỡ mà có ai ngờ số tiền này em dâu hoàn toàn không biết. Tới tận giờ thím ấy biết nên cãi nhau rầm rĩ với chồng đến hàng xóm cũng phân bua sự việc.
thế mà hôm qua tôi vẫn nhận được 4 triệu từ em chồng chuyển khoản đến. Nhận được tiền mà tôi rất chênh vênh. Một mặt tôi vẫn muốn giữ số tiền này bởi với tình cảnh giờ, nếu từ chối 4 triệu thì mẹ con tôi sẽ rất khó nhọc. 2 con đi học tốn kém chưa kể thực phẩm đắt đỏ rồi các tổn phí phát sinh khác mà mức lương của tôi không thể đáp ứng. Nhưng nếu cứ im thế nhận thì tôi cũng ngại với em dâu. Tôi nên làm thế nào giờ hả mọi người? Có nên cứ coi như chơi có việc gì mà nhận tiếp 4 triệu ấy cho tới khi cuộc sống ổn định hơn, hay chối từ và tìm con đường khác? Mong mọi người tham vấn cho tôi!
Sau khi tin đồn rộ lên, nữ ca sĩ thẳng tắp công khai xuất hiện bên Kim Lý và con trai đầu Subeo rất vui vẻ và hạnh phúc. Có thể thấy, so với lần mang thai trước tiên thì lần này Hà Hồ khá thoải mái trong việc công bố tin vui.
Lần đầu ban bố mang thai vì... bức xúc
Khi Hồ Ngọc Hà mang thai bé Subeo vào năm 2010, đã có rất nhiều tin đồn nhiễu loạn được đưa ra trước khi cô chính thức xác nhận, tốn không ít giấy mực của báo giới.
Thời gian mới có những tin đồn mang bầu trước tiên, Hà Hồ thay đổi cách ăn mặc khi trình diễn bằng những bộ đầm nhẹ nhõm thay vì những bộ váy bó và nhảy múa "tưng bừng" trên sàn diễn như trước.
Hình ảnh của Hồ Ngọc Hà tại thời điểm rộ tin đồn mang thai con đầu lòng với Cường Đô la
Cô kiên tâm giữ kín chuyện mang bầu dù lúc đó tin đồn càng ngày càng rần rộ và chắc chắn hơn. Trong một sự kiện, Hà Hồ còn cố tình mặc chiếc váy bó sát nhưng lại dùng túi che bụng khi tạo dáng chụp ảnh. Động thái này càng khiến vòng 2 của cô bị chú ý nhiều hơn và lộ rõ sự "tăng cỡ".
Thời gian đó, Hồ Ngọc Hà cũng phải đối diện với nhiều tin đồn khác như chuyện tình với Cường Đô la, tình trường trong quá khứ, đặc biệt là tin đồn hôn phối năm 16 tuổi. Vì quá bức xúc trước những lời đồn này, nữ ca sĩ đã lên báo xác nhận đang mang thai. Sau đó, cô thoải mái ôm bụng bầu ngồi uống cafe với Cường Đô la một cách công khai.
Lần hai vẫn cố tình che đậy bụng nhưng không phủ nhận mang song thai
Vào ngày 23/5, một nguồn tin thân cận tiết lậu Hồ Ngọc Hà đã mang thai đôi sau 3 năm hẹn hò với Kim Lý. Trước đó, tin đồn Hà Hồ mang thai lần 2 cũng cuốn sự chú ý khi cô liên tục mặc váy suông và để lộ bụng lớn thất thường.
Tuy nhiên, cách phản ứng của Hà Hồ trong lần mang thai thứ 2 này lại tương đối khác so với lần đầu. Có thể thấy dù vẫn bưng bít bụng khi chụp ảnh bằng cách ôm gối, chọn góc chụp giấu bụng nhưng Hà Hồ lại rất thoải mái xuất hiện cùng con trai và bạn trai liên tiếp sau khi tin đồn nổ ra. Cô cũng không hề phủ nhận khi có người tiết lộ chuyện mang song thai lên báo chí.
Những chiếc váy suông rộng rãi là y phục thẳng tính được Hà Hồ diện trong Thời gian qua
Mới đây, nữ ca sĩ còn có động thái như ngầm xác nhận chuyện mang thai khi san sẻ lại hình ảnh dự đoán dung mạo hai em bé trong bụng mình do cộng đồng mạng ghép. Cô tỏ ra cực kỳ thú và còn tiết lộ Kim Lý cũng thích đến nỗi cười suốt ngày vì bức ảnh đó.
Tóc buộc nửa đang được lòng rất nhiều quý cô sành điệu nhờ nét bay bổng, nữ tính và cũng không kém phần trendy. Tuy nhiên, chẳng phải chị em nào cũng chinh phục được kiểu tóc hot hit này, hay nói một cách cụ thể hơn, mỗi lần diện là vẻ ngoài sẽ trở thành sên sến, quê kiểng, lộ nhiều tội chứ chẳng được sang như người ta.
Thực tế, không phải là do bạn chưa "đủ sắc" để kết giao với tóc buộc nửa, mà là bởi bạn không biết vài tiểu xảo để giúp gương mặt thêm nhỏ nhọn, sang chảnh và thật tươi xinh khi diện kiểu tóc trendy này.
Từ những ví dụ trực quan trên, có thể thấy rằng nếu bạn buộc tóc nửa đầu theo cách thông thường, cứ túm gọn hết một nửa mái tóc lên, nhất thiết chun cho chắc chắn rồi để đó thì sẽ khó mà đẹp xinh, "chanh sả" cho được. Tuyệt chiêu của những quý cô sành điệu chính là b
uông vài lọn tóc mái dài, kéo phồng những sợi tóc trên đỉnh đầu, kết hợp với uốn tóc gợn sóng
. Và một tổ hợp thao tác ấy sẽ giúp bạn có được kiểu tóc nửa đầu thật hào phóng, trendy, lại che được kha khá nhược điểm gương mặt.
Dưới đây là cách thực hành cụ thể, chị em hãy tham khảo để mỗi lần diện tóc buộc nửa là tỏa sáng nhé.
Fan
Người ấy là ai
?
đang khôn xiết náo nức với tập 3 của chương trình khi clip giới thiệu nữ chính Thanh Khoa được tung ra với câu chuyện đầy ngang trái trong dĩ vãng của nàng Hoa khôi. Với thần thái của Hoa hậu, Thanh Khoa xuất hiện trong đoạn clip đã gây ấn tượng cho khán giả bởi vẻ đẹp tinh ranh, chan chứa năng lượng.
Người ấy là ai? - mùa 3 tập 3: Nữ chính Thanh Khoa và câu chuyện người thương cặp bồ gây sốc
Thế nhưng đến khi cô bước ra sân khấu, nhiều khán giả đã để lại bình luận rằng họ cảm thấy hụt hẫng vì nữ chính bị ê kíp makeup của chương trình "hại". Kiểu tóc của Thanh Khoa khiến cô bị dìm hàng hơn rất nhiều so với hình ảnh ngoài đời và ngay trong chính clip giới thiệu tại chương trình.
Đáng nói, đây không phải là lần đầu tiên fan
Người ấy là ai
? chê bai ê kíp makeup của chương trình. Ở 2 mùa trước và trong 2 tập đầu của mùa này, rất nhiều bình luận của cư dân mạng đã cho rằng các nữ chính hồ hết đều bị dìm hàng khi lên sàn diễn.
Trong cuộc sống, ai cũng mong mình gặt hái được nhiều thành công và may mắn. Mỗi người đều có mục tiêu riêng trong thế cục, có người theo đuổi hạnh phúc và có người theo đuổi vật chất. Dưới đây là trắc nghiệm thích giúp bạn biết được cuộc thế trong tương lai như thế nào. Cùng thử nhé!
"Cảm ơn em đã không rời bỏ anh",
Miên còn nhớ như in, trong ngày cưới Thắng đã nghẹn ngào rủ rỉ bên tai như vậy. Dù anh chẳng buông
lời hứa
bóng gió, chỉ cần như thế đã khiến Miên thỏa mãn. cuộc thế còn dài, cô tin anh biết phải làm thế nào để đáp lại tấm thành tâm của vợ.
Sau đám cưới, Miên ngoài việc công ty thì còn việc nhà, cơm cháo và săn sóc mẹ chồng ốm yếu. bỏ bễ sự nghiệp, ưng mãi là một viên chức thông thường nhưng vì yêu Thắng, cô nguyện ý hi sinh.
"Gia đình và mẹ cần em",
Thắng từng nắm tay vợ phó thác trọng trách.
Những đêm khó ngủ, Miên nhiều lần tự hỏi, cô đã làm đúng hay sai? Công việc của Thắng không có dấu hiệu khởi sắc, kinh tế trong nhà eo hẹp khôn xiết. Cô bị bó buộc tay chân với trách nhiệm làm vợ, làm dâu, mức thu nhập cũng chẳng nhiều nhặn gì.
Giữa lúc Miên đang định bàn với chồng về việc thuê người giúp việc thì nửa đêm hôm ấy, cô bỗng dưng chứng kiến một hành động lén lút của chồng trong làm việc. Đêm khuya lắm rồi, Miên đã ngủ được 1 giấc, thấy chồng chưa về phòng ngủ thì dậy xỏ dép qua thăm anh.
Qua cánh cửa hơi hé, Miên bắt gặp chồng đang cầm một cuốn sổ nhỏ. Anh chuyên chú nhìn rồi mỉm cười thoả nguyện, đáng ngạc nhiên hơn Thắng còn đưa cuốn sổ ấy lên miệng hôn một cái đầy thương xót. Miên tinh ý nhận ra, đó là
sổ tần tiện
gửi ngân hàng.
Lúc ấy Miên thật sự không hề nghĩ gì về việc chồng lừa dối mình. Cô cho rằng anh mới gửi tiền về và tương lai thôi anh sẽ khoe với cô ngay. Mà chắc trong ấy có khoảng vài chục triệu là cùng. Nhưng lòng Miên trùng xuống khi bắt gặp sự hốt hoảng, lo sợ trong mắt Thắng khi cô đẩy cửa vào và đòi xem cuốn sổ trên tay anh.
Giằng co một lúc, Thắng mới không tự nguyện đưa cho vợ. Sổ tần tiện trị giá 1 tỷ đồng, thời kì lập cách đây gần 1 năm! Miên chết đứng với những thông tin cô nhìn rõ mồn một. Số tiền đối với gia đình cô có thể nói là khổng lồ. quan yếu hơn, Thắng đã có trong tay từ cách đây rất lâu nhưng một mực không cho vợ biết.
"Tại sao anh lại giấu em?",
Miên gằn từng chữ hỏi chồng.
"Anh không giấu gì cả... Anh không nói cho em thôi chứ anh giữ thì cũng là để lo cho gia đình, chẳng mang đi cho ai hết. Hơn nữa anh còn để đầu tư làm ăn, nói cho em hay không thì khác gì nhau đâu",
Thắng hùng hồn biện minh.
Miên bật cười, nụ cười đầy chua xót và đắng cay. Không phải cô muốn được nắm tiền của chồng song cô chẳng thể chấp thuận được sự đề phòng, xem quá rõ ràng của Thắng. Anh làm ra tiền đấy mà chẳng hề bỏ ra tiêu trong nhà. Thắng vẫn để Miên dùng những đồng lương ít oi của mình toan lo mọi thứ. Và anh giải thích rằng, lương của anh để kiệm ước lo cho tương lai.
Mấy năm yêu nhau Thắng nghèo lắm nhưng cô chẳng hề chê anh. thành thân rồi cô luôn nỗ lực chu đáo việc nhà để anh yên tâm làm việc. Những tưởng công sức của mình sẽ được đền đáp xứng đáng, ấy vậy mà thứ cô nhận về lại chỉ là sự bạc tình không hơn. Với người đàn bà đã bỏ ra cho mình quá nhiều hơn cả tình yêu, Thắng vẫn khư khư giữ sự suy tính, lo sợ được mất, căn ke thiệt hơn.
Miên đột cảm thấy chán chường tột bậc. Hôn nhân cần nhất là niềm tin và sự thực lòng. Nhưng cả hai điều đó Thắng đều làm quá tệ hại. Niềm tin đã mất sạch, tình ái của cô bị giày đạp thê thảm, có níu kéo cũng chỉ là chắp vá mảnh vụn để rồi sớm muộn cũng vỡ tan.
Thắng không bao giờ có thể ngờ nổi, sau khi biết chồng có tiền tỷ trong tay Miên lại ngay lập tức viết
đơn ly hôn
. Không phải cô nên mừng như mở cờ trong bụng rồi tìm mọi cách lấy lòng hòng "moi" tiền tài anh hay sao?
Thắng nhìn lá đơn có sẵn chữ ký của Miên thì cười gằn, đặt bút ký roẹt một cái. Miên thích đi cứ đi, giờ Thắng là người đàn ông có tiền, chưa con cái gì, muốn lấy vợ trẻ đẹp nào mà chẳng có!
Họ chia tay đơn giản như thế. Số tiền kia, Miên chưa hề đòi hỏi xu nào, Thắng càng không chủ động san sẻ cho cô. Chẳng rõ sau đó Thắng có cưới được cô vợ mới như ý hay không nhưng Miên thì không giây phút nào phải hối hận về quyết định của mình.
nữ giới ấy mà, họ có thể sẵn sàng chịu đựng nghèo khổ, gian lao vì người đàn ông họ yêu. Nhưng điều kiện tiên quyết là người đàn ông ấy phải biết trân trọng thật nhiều. Chẳng ai là người sẽ hi sinh cho kẻ không xứng đáng đâu!
"Trưởng tôn, trưởng đinh" là chức phận đầy trọng vọng được các cụ đặt lên vai người con trai đứng đầu 1 gia đình, 1 dòng họ. Đặc biệt, cô gái nào "lấy phải" trưởng tôn ấy, dĩ nhiên cũng được "thăng chức" thành
dâu trưởng
với trọng trách không kém gì chồng. Thế nên với nhiều chị em, chức dâu trưởng trở nên nỗi ám ảnh với cả núi nghĩa vụ phải làm.
Mới đây một nàng dâu trưởng vì quá mệt mỏi với cảnh làm dâu của mình đã lên mạng than thở:
"Có ai mệt với chức dâu trưởng như em không. Thật chứ nếu trả được chắc em trả lâu rồi.
Chồng em không chỉ là con trưởng trong nhà mà còn là tộc trưởng luôn. Đã vậy
mẹ chồng
em lại mang nặng tư tưởng thời các cụ, dâu trưởng là phải thế này, thế kia khiến em mệt kinh người.
Ngày trước mới cưới, vợ chồng em xin ra ở riêng nhưng mẹ chồng không cho. Bà bảo con trưởng phải ở trên đất hương hỏa của gia đình tổ sư để còn lo chuyện nội tộc.
Ngay sau cưới, bà đưa em 1 danh sách dài ngày giỗ lễ trong họ yêu cầu em học thuộc, không được phép quên. Cứ thảng hoặc bà lại hỏi ngày là ngày giỗ của ai. lầm lẫn tí, kiểu gì em cũng bị bà 'lên lớp' cho cả buổi.
Kinh nhất là những ngày họ mạc có việc là em phải rửa bát đũa từ mấy ngày trước. Mà mỗi lần làm cỗ đâu có ít, họ nhà chồng em lớn, nếu gọn cũng tầm chục mâm, mình em lo hết. Thực phẩm lên danh sách đi mua từ tinh mơ, mờ sáng. Về lại hùng hục lao đầu thổi nấu cỗ bàn, ăn xong lại mình ngồi rửa bát. Làm tốt không sao, sơ ý sơ sảy tí lại mang tiếng dâu vụng, dâu đoảng. Nói chung là mệt lắm.
Hôm thứ 5 tuần trước là giỗ lần thứ 9 của cụ chồng em. Mọi năm em vẫn ở nhà lo cỗ bàn nhưng lần này giỗ cụ lại đúng hôm công ty em có việc quan yếu, sếp quy định rõ không viên chức nào được phép vắng mặt. Chẳng còn cách nào, em đành về nói khó với ba má chồng để hôm đó lên công ty họp. Khi nào xong sẽ về ngay cùng cả nhà làm cỗ.
Song do công việc của công ty đang bao tay nên cuộc họp kéo dài hết cả buổi sáng. Họp xong, em vội vàng phóng xe về, tới nhà là 11h30 trưa, cỗ bàn đã nấu xong. Mọi người thấy em ai cũng vồn vã chào hỏi, không quan điểm gì. Riêng mẹ chồng em đi từ dưới bếp lên, nhìn con dâu bà chép miệng: 'Nhà có việc, dâu trưởng trốn mất mặt, tới bữa mò về. Đúng là trưởng ăn'.
Bà nói giữa nhà khiến mọi người đang trò chuyện đều lặng im ngoái lại nhìn em. Mặt em đỏ bừng, không phải vì hổ thẹn, ngượng ngùng gì mà là vì bực. Nghĩ trước giờ lúc nào em cũng lo tròn trách nhiệm không sao, chỉ 1 hôm có việc bà lại nói con dâu như vậy.
Em rén ngồi vào mâm nói với mẹ chồng: 'Công ty con có việc quan yếu không thể nghỉ được. Chuyện này con đã xin phép bố mẹ từ bữa qua, chứ không hề trốn việc. Bao năm con về làm dâu nhà mình, mỗi khi họ mạc, gia đình có việc, con chưa bao giờ quản ngại thức khuya dậy sớm lo tròn nghĩa vụ trách nhiệm của mình. Ngay như giỗ cụ hôm nay, tuy con không ở nhà thổi nấu được nhưng bát đĩa con chuẩn bị từ chiều qua. Thực phẩm thức ăn con đi chợ từ tinh sương sáng để mọi người ở nhà nấu. Con tin các cô, các thím ngồi đây cũng hiểu tấm lòng của con.
Nếu thật sự mẹ thấy con không xứng với chức dâu trưởng, vậy con xin 'gửi' lại để mẹ xem ai làm tốt hơn con thì trao cho người đó ạ.
Mẹ chồng em chưa kịp phản ứng thì mấy cô mấy thím nhà chồng ngồi cạnh thêm lời: 'Con H. nó nói đúng đó chị. Chị đừng khe khắt với con dâu quá. Nói thật, không phải bênh đâu nhưng em thấy cái H. nó làm dâu chẳng chê trách được điểm nào. Nó chịu khó, lại hoạt bát thế, không kiếm được dâu trưởng hơn nó đâu'.
Mẹ chồng em chép miệng rồi nghĩ sao lại gắp cho em miếng đùi gà, cười nói hỏi con dâu công việc công ty giải quyết xong chưa, chưa xong thì tí cứ đi trước để bát đĩa mọi người dọn".
Quả thật, làm dâu vốn đã là công việc không hề dễ dàng với chị em, đã vậy còn làm dâu trưởng thì sức ép, gánh nặng còn lớn hơn nhiều lần. Mọi xử sự, lời ăn tiếng nói đều phải chuẩn mực bởi họ luôn ở trong tình trạng "trên soi xuống, dưới trông lên". Song cũng không phải là quá khó khi nàng dâu toàn tâm toàn ý với
gia đình chồng
. Đồng thời, có những lúc cũng chúng ta cũng cần nói lên ý kiến, suy nghĩ của bản thân để được nhà chồng san sẻ, thấu hiểu. Như thế quan hệ gia đình sẽ nhẹ nhàng, vui vẻ hơn.
Theo Insight đưa tin, vào ngày 7/5 vừa qua, một người đàn ông họ Wu, sống ở Trung Quốc, sau khi đi công tác trở về nhà đã ngẫu nhiên biết được sự thật khó tin về chú rùa mà mình đang nuôi.
Được biết, Wu phải đi công tác suốt 3 tháng và gần đây, anh mới trở lại và phát hiện chú rùa yêu dấu của mình đột ngột biến thành màu xanh lá cây.
Trước đó, Wu đã nhờ em gái sống gần nhà qua coi ngó con rùa. Chính cho nên nên anh rất yên tâm mà đi công tác. Trên đường trở về nhà, Wu cũng rất vui vẻ vì sắp gặp lại chú rùa của mình mà không ngờ rằng, chào đón anh là một con vật màu xanh lá cây kỳ lạ, không hề giống với chú rùa mà anh nuôi.
Lúc này, Wu ngay tức khắc gọi điện cho em gái nhưng người này khẳng định luôn thường xuyên thay nước cho chú rùa chứ không hề bỏ bễ nó. Không hết lo lắng, Wu đã đưa con rùa đến gặp bác sĩ thú y và tại đây, anh biết được sự thật không ngờ về con vật.
Theo đó, con rùa này là Mary River Turtle (tên khoa học là Elusor macrurus), thường được tìm thấy ở phía tây nam tiểu bang Queensland, Úc. Đây là giống rùa khôn xiết quý hiếm và đắt đỏ. Sở dĩ con rùa chuyển màu xanh như vậy là do những sợi tảo mọc trên đầu và mai của chúng. Dù được ngụy trang kỹ lưỡng nhưng loài rùa này vẫn không thoát khỏi bàn tay săn bắt của con người. Cộng với môi trường tự nhiên đang dần biến đổi, loài rùa này đang đứng trước nguy cơ tuyệt diệt.
Wu không hiểu sao mình có thể mua nó với một mức giá khôn xiết rẻ ngoài chợ giời nhưng trên hết, anh đã có thể thở phào nhẹ nhàng vì con rùa vẫn khỏe mạnh.
Sáng 6-5, Hội đồng quan toà TAND Tối cao mở phiên xét xử theo thủ tục giám đốc thẩm vụ án
Hồ Duy Hải
- 34 tuổi, bị tuyên án tử hình về các tội "Giết người" và "Cướp tài sản" xảy ra tại Bưu điện Cầu Voi (huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An) vào năm 2008.
Chánh án Nguyễn Hoà Bình phát biểu tại phiên giám đốc thẩm - Ảnh: Báo Công Lý
Phiên xét xử do Chánh án TAND Tối cao Nguyễn Hòa Bình làm chủ tọa. dự phiên tòa giám đốc thẩm có đại diện các cơ quan gồm: Văn phòng chủ toạ nước, Ban nội trị Trung ương; lãnh đạo Ủy ban Tư pháp Quốc hội; VKSND vô thượng, TAND Tối cao; đại diện Bộ Công an; TAND cấp cao tại TP HCM, VKSND Cấp cao tại TP HCM; các cơ quan tố tụng của tỉnh Long An và trạng sư gượng nhẹ cho Hồ Duy Hải.
Toàn cảnh phiên Giám đốc thẩm - Ảnh: Báo Công Lý
Các điều tra viên dự điều tra vụ án, cán bộ giám định hiện trường, thầy thuốc khám nghiệm thi thể cũng có mặt tại phiên tòa. Riêng Ông Nguyễn Thanh Phong là cán bộ điều tra vụ án, lập biên bản, quyết định lệnh tạm giam đối với Hồ Duy Hải) vắng mặt. Ngoài ra, còn có trạng sư Trần Hồng Phong cãi cho Hồ Duy Hải có mặt tại phiên xét xử, 2 luật sư khác vắng mặt.
Tại phiên giám đốc thẩm, Chánh án Nguyễn Hòa Bình cho rằng đây là vụ án đặc biệt nghiêm trọng, gây bức xúc dư luận. qua hai phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, HĐXX đều tuyên phạt Hồ Duy Hải về tội giết người và cướp tài sản. Mới đây, VKSND Tối cao lại có quyết định kháng nghị giám đốc thẩm vụ án. Phiên giám đốc thẩm là rà soát, thẩm định, đánh giá tính hợp pháp, có cứ của các bằng chứng, tài liệu trong hồ sơ vụ án và cốt làm rõ những nội dung trong kháng nghị của VKSND Tối cao.
Yêu cầu đặt ra là cần xem xét thận trọng, khách quan, toàn diện, đúng thủ tục, không cho phép làm oan người vô tội, cũng như bỏ lọt người phạm tội.
Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ tử tù Hồ Duy Hải
Có mặt trước hội sở TAND Tối cao sáng 6-5 cùng nhiều người thân, bà Nguyễn Thị Loan, mẹ của tử tù Hồ Duy Hải, cho biết cả gia đình, dòng tộc, đang hồi hộp từng phút, từng giây từ phiên giám đốc thẩm này. Bà Loan và dòng tộc hy vọng mọi việc sẽ được làm sáng tỏ tại phiên tòa kéo dài 3 ngày này...