Thứ Hai, 1 tháng 6, 2020

Bỗng dưng chị chồng tìm đến tận nhà, quỳ xuống xin vợ chồng tôi giúp chị một việc không ngờ tới

Chị chồng tôi là mẹ đơn thân , chị ấy nhỡ nhàng với người ta nên chưa chồng mà chửa, nên chi mà phải bỏ con đường học hành để sinh con.

Trước chị từng đi làm công nhân đóng gói nhưng được 8 tháng thì bỏ, bởi lý do lương thấp, ngồi cả ngày đau lưng. Sau đó chị đi tìm khá nhiều việc khác nhưng đều không làm được lâu. Khi thì rửa bát cho nhà hàng, lúc lại là công nhân vệ sinh môi trường…

Lúc tôi về làm dâu thì con chị đã được 5 tuổi, chị thường bỏ con ở nhà ngoại cho cha mẹ chồng tôi coi sóc nên tôi rất thương cháu. Tôi thường mua cho cháu áo quần, giày dép, đồ dùng học tập… Ngoài vợ chồng tôi thì chẳng ai để ý tới cháu cả. cha mẹ chồng do bất mãn với việc con gái không chồng mà chửa nên giận chị, bởi vậy cũng ít quan tâm tới cháu.

Nhưng nửa tháng trước, bất chợt chị đến tìm vợ chồng tôi và nói rằng chị định thành thân vào tháng sau. Anh ta tuy hơn chị 6 tuổi nhưng vẫn là "trai tân", không muốn nuôi con riêng của vợ nên chị nhìn vợ chồng tôi sẽ nuôi cháu cho đến khi 18 tuổi.

Bỗng dưng chị chồng tìm đến tận nhà, quỳ xuống xin vợ chồng tôi giúp chị một việc không tưởng, nghe xong mà tôi sốc lên sốc xuống - Ảnh 1.

Chị sợ cảnh xa cha dượng bạo hành con riêng của vợ nên giao cho vợ chồng tôi chị yên tâm hơn. (Ảnh minh họa)

Vợ chồng tôi rất kinh ngạc, hỏi đi hỏi lại chị rằng giờ mà để cháu xa mẹ thế thì rất tội cháu. Nhưng chị vừa khóc vừa nói thế cuộc chị quá khổ rồi, may mắn giờ gặp người đàn ông này cũng có chút điều kiện kinh tế. Chị tin là vợ chồng tôi sẽ đối xử tốt với cháu vì trước giờ chị cảm nhận được chúng tôi là thật lòng quan hoài tới cháu.

Rồi chị còn quỳ xuống cầu xin vợ chồng tôi giúp chị. Chị nói mấy năm qua, 2 mẹ con sống trong thiếu thốn, con gái chị cũng chẳng vui vẻ và được sung sướng như bạn bè cùng trang lứa. Giờ vợ chồng tôi nhận cháu làm con nuôi là cũng coi như cháu có bố có mẹ đàng hoàng. Cháu được sống trong điều kiện tốt hơn thì người làm mẹ như chị cũng cảm thấy hạnh phúc.

Huống chi, dù chị có thuyết phục được chồng ngày mai cho chị đưa cháu về sống chung thì sợ rằng sau này lục sục, mối quan hệ vợ chồng không được tốt đẹp thì lại ảnh hưởng tới tâm lý của cháu. Chị sợ viễn cảnh cha dượng bạo hành con riêng của vợ nên giao cho vợ chồng tôi chị yên tâm hơn.

Tôi bối rối và khó xử quá. Thật lòng thì tôi không biết có nên nhận lời không? Vợ chồng tôi có 1 cậu con trai 2 tuổi, nhận nuôi cháu cũng không phải khó khăn gì. Nhưng tôi cứ luôn cảm thấy như thế thì thiệt thòi cho cháu quá, thương cháu mà tôi không biết làm gì cho cháu cả. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

(Xin giấu tên)