Vợ tôi lúc nào cũng nói về "nghĩa khí", làm việc gì cũng đòi phải "chính trực". Thật không hiểu lúc đầu sao tôi nghĩ cô ấy đáng yêu, hơn đứt các
cô nàng bánh bèo
nên theo đuổi và rước về nhà để giờ khổ thế này.
Cô ấy sống giản đơn đến mức đôi lúc tôi nghĩ chúng tôi nên đổi giới tính cho nhau. Trong nhà hầu như chẳng có gì ngoài bộ bàn ghế để tiếp khách, cái ti vi treo tường, một lọ hoa giả đặt trang hoàng. Phòng ngủ thì ngoài chiếc giường cứng và tủ xống áo ra, không còn gì hết, đến cả bàn điểm trang của vợ cũng không. Mỹ phẩm vợ chỉ dùng 1 tuýp sữa rửa mặt và 1 lọ kem chống nắng đều đặt cạnh tuýp kem đánh răng trong phòng vệ sinh. Đấy, phụ nữ đấy, nào có khác nam giới?
quần áo thì đều là quần bò, áo sơ mi hoặc áo phông, cũng có 2 chiếc váy nhưng phải dịp thật đặc biệt mới mặc. Giày thể thao và giày phượt là 2 món yêu thích của vợ. Đôi lúc tôi chỉ thiết tha được nhìn cô ấy đi giày cao gót , uyển chuyển, uốn éo làm dáng một tẹo nhưng… không thể thấy.
Chúng tôi có một cô con gái năm nay lên 4 và đang có thiên hướng giống mẹ khiến tôi lo phấp phỏng. Con bé không thích mặc váy và đi học thì đánh cả bạn nam vì bạn xọc kéo tóc. Nhiều lần tôi bảo vợ dạy con thành công chúa, để con dịu dàng nữ tính nhưng vợ không nghe. Cô ấy cho rằng như vậy dễ bị bắt nạt.
Chúng tôi mấy lần cãi nhau vì chuyện dạy con rồi. Tôi chỉ dám lén mua búp bê, váy vóc về dỗ dành để con gái thích chúng và học theo. Nhưng chỉ cần vừa quay đi là con bé giật hết nơ trên váy, bứt đôi búp bê khiến tôi cảm thấy tuyệt vọng.
Lại vì chuyện con cái mà bữa qua chúng tôi tranh biện lớn. Vợ cho con đi học lớp võ mà không bàn với tôi. Tôi thì lại thích cho con đi học múa hoặc đánh đàn piano cho ra dáng tiểu thư. Nhưng chưa kịp đưa con đi đăng ký thì vợ đã tuyên bố con phải vào lớp võ, học lên đai đỏ đai đen mới thôi.
Vợ tôi có một nhược điểm là không biết dùng lời nói đả động người khác. Thế nên sau một hồi bàn cãi thì vợ đỏ phừng mặt nói không nên lời. Tôi tưởng mình thắng, vợ sẽ để tôi dạy con theo cách của tôi. ngờ đâu, lúc chiều nay cô ấy mang về 30 triệu, đặt bộp lên bàn và bảo: "Đây là tiền trả viện phí".
Tôi ngơ ngác không hiểu gì, cứ tưởng ai phải đi viện nên hỏi lại. Vợ liền nói: "Nói lý lẽ thì tôi thua anh, giờ mình giao lưu võ thuật, ai thắng thì người đó được quyền dạy con, để xem đàn với ca của anh có đụng được tới áo tôi không?".
Tôi làm sao có thể đánh vợ được, mà có đánh cũng không thể thắng nên tôi nhận thua luôn và tùy cô ấy thích thế nào thì làm. song tôi không bằng lòng được các vị ạ. Đời thuở nhà ai có chuyện vợ đòi đánh chồng đến nhập viện vì không tranh biện được không?
Giờ mong các vị hiến kế để tôi khuyên bảo lại vợ, trong trường hợp vợ vẫn chấp nê thì có nên bỏ cô ấy không?
(hdl1...@gmail.com)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét