Tôi li dị chồng cũ cũng được 3 năm rồi, lý do thì muôn vàn: vũ phu, hay ghen, bài bạc, rượu chè, bắt nhân tình, thủ cựu, gia trưởng, ích kỷ, vô tâm, mẹ chồng ghê, em chồng gớm, họ hàng hay mỉa mai...
Đấy, sau khi thoát khỏi cuộc hôn nhân kéo dài 3 năm không hạnh phúc, tôi thấy mình tệ thật. vì sao có thể nhịn nhục suốt ngần ấy thời kì, khiến con mình cũng phải chịu khổ? Đáng lẽ ra anh chồng cũ chỉ cần có 1 trong những tính xấu như trên thôi đã đủ để tôi dứt áo mà đi rồi, thế mà tôi cứ nghĩ "muốn con có được tình yêu của cả cha cả mẹ" mà không dám buông.
Rồi thì sao, anh ta chẳng bế con được lấy 1 lần. Hễ về tới nhà là ôm điện thoại, con có tới ôm cổ thì thẳng tay đuổi đi. Rồi nó nghịch ồn ào thì anh ta quay sang quát cả ngõ nghe thấy: "Mày có im đi không, nghịch như quỷ ý. Mày có tin tao tống cổ mày ra ngoài không?" . Mà thằng bé lúc ấy chưa đầy 3 tuổi đấy.
Tới 1 lần nọ, anh ta uống rượu say rồi về đánh cả tôi và con, tôi mới dứt khoát dọn khỏi căn nhà và làm đơn ly hôn.
Quá trình này cũng tốn không ít thời kì vì chồng cũ không chịu. Nhưng mẹ chồng, em chồng cho tới họ hàng của anh đều thuyết phục: "Bỏ nó đi, 1 đứa phụ nữ mà dám nói lời ly hôn với chồng thì phải bỏ ngay. Chắc chắn nó có đứa khác rồi, đồ lẳng lơ, hỏng".
rút cuộc tôi cũng ly hôn và giành được quyền nuôi con nhưng chịu đủ tai tiếng xấu. Tôi đành thế bơ đi mà sống để nuôi con.
Tới mãi 1 thời gian sau, tôi mới gặp được Minh. Anh là người từng có một đời vợ nhưng chưa có con. Chúng tôi có 1 thời kì làm bạn trước khi bước sang giai đoạn yêu. Và cảm thấy anh thương con trai tôi thật, thằng bé cũng quý anh, tôi mới đồng ý thành hôn.
Suốt 3 năm trời họ hàng nhà chồng cũ không hề hỏi thăm gì, thế mà không hiểu nghe ở đâu thông tin tôi tái hôn liền kéo nhau tới gây sự.
Tôi đã khôn cùng nhẫn, nhưng bực nhất họ thường xuyên nói vào mặt con trai tôi là: "Thằng Bi sướng nha, mẹ lấy thêm chồng nữa rồi", "Có nhiều bố sướng không?", "Có bố vừa rồi kìa, bảo sao không thèm bố cũ", "Mẹ lấy chồng rồi bỏ mày cho bà ngoại à?", "Mẹ đi lấy chồng Bi ở với ai?"...
Tôi thật sự tức giận. Họ đâu có nuôi con tôi hay lo lắng cho thằng bé, điều họ muốn chỉ là phá hoại cuộc sống của mẹ con tôi mà thôi. Thấy tôi tìm được hạnh phúc mới nên tới mai mỉa, cà khịa đây mà.
Và hôm gần đây, khi Minh sang đón tôi và Bi đi mua nhẫn cưới, có 2 bà cô bên chồng cũ lại lấp ló ngoài cổng rồi chỉ trỏ, nói xấu: "Đấy, nhìn là biết loại đàn bà không ra gì, chồng còn chưa lấy vợ mới đã bỏ đi lấy chồng", "khổ thằng Bi không được gặp bố ruột, nay lại phải sống với người xa lạ"...
Chứng kiến cảnh này, Minh hiểu rằng tôi đã phải nhẫn nhục nhiều như thế nào. Anh liền lớn tiếng mắng họ: "Bố ruột hay bố dượng không quan yếu, quan trọng tôi biết cách chăm lo và yêu thương cho thằng bé. Bố ruột mà quát mắng, sẵn sàng xuống tay đánh đập thì cũng không xứng là bố. Còn mấy cô rảnh quá thì về bảo ban lại cháu trai của mình đi, đừng tới làm phiền gia đình chúng tôi nữa!".
Thấy sự tức giận của Minh, mấy bà cô kia sợ tái mặt và bảo nhau chạy vội. Nhìn cách anh đứng ra bảo vệ, tôi càng có thêm niềm tin vào sự tuyển lựa của mình.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét