trẻ mỏ được nghỉ học thêm 1 tuần vì chống dịch do virus corona , Thu Hiền (Cầu Giấy, Hà Nội) vừa mừng vừa lo vì yên tâm phần trẻ em, nhưng lo vì không có ai trông con. Quê Hiền ở xa, ba má 2 bên đều già yếu không có khả năng trông cháu, Hiền thì đứa bé nhất mới 1,5 tuổi, đứa lớn nhất mới 7 tuổi, con nít không trông được nhau. Cực chẳng đã, Hiền chỉ có một cách độc nhất vô nhị xin nghỉ không lương để ở nhà chăm con.
Ấy vậy mà có hôm, công ty có cuộc họp quan trọng đề nghị nhân sự không được vắng mà Hiền bảo chồng về trông con cho cô đi học mà Sơn cũng quyết đoán anh không nghỉ được để Hiền tự toan tính.
Ấy vậy mà bữa nay, lúc Hiền đang sấp ngửa lo cho đứa bé ăn, đứa thứ 2 thì đang tranh đồ chơi của em, tiếng con khóc, nhà cửa cực khiến Hiền phát điên, đến lúc êm xuôi 1 chút thì sờ đến điện thoại thấy tin nhắn của Sơn: "Anh ve ngay, cho anh nhe" . Chưa hiểu hết vấn đề gì, đang ngờ ngạc thì thấy Sơn lao về ngay như tin nhắn: "4 mẹ con ở nhà có ổn không, tự dưng nay anh thấy lo cho mẹ con em quá, ở nhà có khó nhọc không?" .
Cô chất vấn: "Có vấn đề gì à? Sao chợt biết về thăm mẹ con tôi thế?" . Sơn tía lia: "Thì đột nhiên thấy ông bạn kể vợ ở nhà trông con khó nhọc quá, anh mới hiểu ra. Về định xem 4 mẹ con chút. Thôi nếu 4 mẹ con vẫn ổn thì anh lại đi luôn đây. Công ty dạo này bận ghê gớm. Vợ cố lên nhé!" .
Sơn lại lao đi như cơn gió khiến Hiền choáng không để đâu cho hết. Chuyện gì xảy ra thế này? Sơn về nhà nhưng không hề động tay chân giúp cô việc gì, chỉ nhìn qua cho có lệ, thậm chí còn không nựng con lấy được 1 tiếng. Bất giác Hiền thấy có điều gì chừng như sai sai... tuồng như là 1 tin nhắn sai địa chỉ và Sơn phải làm phép diễn nốt màn kịch cho trọn vai nhắn nhầm. tuồng như thế...
Tuy bối rối như thế nhưng Hiền đang vắt chân lên cổ, lấy đâu ra thời kì để điều tra. Nhưng Hiền nhớ ra có cô đồng nghiệp chỗ chồng mà Hiền hay chơi. Hiền liền bốc máy gọi cho cô ấy hỏi chuyện một cách vu vơ: "Dạo này em bận quá, ở nhà trông con, cảm giác kiệt sức hơn cả đi làm. Ông Sơn thì bảo công ty bận rộn, em mỏi mệt quá chị ạ" .
Bỗng chị đồng nghiệp bảo: "Ông Sơn đợt này nghỉ suốt em. Còn bảo là ở nhà trông con. Thế sao vẫn toàn tay em thế?". Hiền choáng thêm lần nữa, dường như nghĩ suy của cô không sai. Hiền hỏi thêm thì được biết Sơn đã nghỉ nhiều từ đầu tuần trước với lý do ở nhà trông con. Rõ ràng có điều bất ổn, không biết phải điều tra Sơn từ đâu, Hiền chỉ có 1 cách là gọi Sơn về đối chất...
Sơn hơ hải trở về, đeo khẩu trang cẩn thận: "Em bị làm sao, anh đưa em đi khám nhé" . Hiền thong dong bảo: "Tôi đang sốt nhưng là sốt vì chuyện khác. Cho anh 1 thời cơ nói rõ ràng những điều anh giấu bao bấy lâu. Cô bồ, đứa trẻ, việc nghỉ làm trông con... Tôi đủ chứng cớ để tung ra mà không cần anh nói 1 lời. Nhưng tôi cho anh cơ hội cuối để đầu thú" . Mặt Sơn tái đi, Sơn vội tháo khẩu trang ra mà khai quờ quạng vì nghĩ Hiền đã điều tra ra hết.
Sơn phải lòng cô sinh viên thực tập rồi lỡ có bầu rồi đẻ rồi anh đã nghiễm nhiên coi cô gái kia như vợ thứ 2 mà Hiền không hay biết. Sơn cũng áy náy với Hiền nhưng vì nghĩ rằng Hiền không biết đâu nên anh đã duy trì tình trạng có gia đình thứ 2 được 3 năm nay. Đợt mới rồi thằng bé được nghỉ học, mẹ nó cũng đi làm nên nhiều lúc Sơn phải đến trông con. Hôm đó Sơn nhắn nhầm vào số của Hiền nên anh đành phải diễn kịch tạt qua nhà cho Hiền khỏi nghi, nào ngờ lại ra nông nỗi này để Hiền biết tất sự việc. lâu nay Sơn hay đi công tác là đều sang tận tụy với gia đình thứ 2 của mình.
Hiền lặng người đi trước lời tự thú khủng khiếp khiếp của chồng. 3 năm trời, đứa bé nhất trong nhà cũng chỉ có 1,5 tuổi và Sơn đã giả dối được lâu nay mà Hiền không hề hay biết. Nghĩ lại tuốt sự bận bịu của anh thời kì qua đều là có lý do cả.
3 đứa con, chấm dứt 1 cuộc hôn nhân cũng thật không cam lòng khi nhìn vào những đứa trẻ, nhưng sống tiếp thế nào được đây? Sơn đang xin Hiền lượng thứ cho anh, thậm chí cho anh mang con về và anh sẽ kết thúc hết thảy với người đàn bà kia, xin Hiền mở lòng bao dung tha thứ cho lầm lỗi to lớn anh đã phạm phải.
Hiền gạt nước mắt nói: "Thôi, nhất thời giờ tôi không mắng anh nổi, không trách anh nổi, cũng không thể thứ lỗi cho anh nổi. trước nhất hãy ở nhà trông 3 con. Tôi tạm xa tuốt luốt một thời gian để nghĩ suy về chuyện này. Anh giờ không có bất kỳ lý do gì để từ khước nữa. Tôi đã chăm con suốt 1 thời gian dài để anh xây tổ ấm mới. Giờ cũng đã đến lúc anh báo nghĩa với tôi rồi" .
Sơn rối rít nắm lấy tay Hiền: "Điều gì anh cũng nghe theo em. Chỉ cần cho anh 1 cơ hội thôi". Hiền rút ngay tay ra và cười khẩy bảo: "cơ hội đến anh không trọng rồi đòi thời cơ khác. Sau này, tôi quyết định thế nào anh cũng chỉ có 1 cách ngoan ngoãn mà gật đầu thôi đấy" .
0 nhận xét:
Đăng nhận xét